GHEN NGẦM
Soạn giả: Kiên Giang
NÓI LỐI:
Tiếng kèn xe, tiếng con khóc ngất
Mẹ nhìn con nước mắt rưng rưng
Xe chạy nhanh cha chẳng chịu ngừng
Mẹ biết cha đi tìm bóng sắc
VỌNG CỔ:
1/ Con ơi lòng mẹ quặn đau se thắt nên ôm con để đè nèn cơn đau trong nỗi ghen ngầm. Con ơi, cha con đã đi sâu vào con đường sa ngã hoang đàng.
Có lẽ đang sánh vai cùng một cô gái thơ hay ấp ôm người đàn bà lộng lẫy, nên đã quên hình bóng vợ nhà, để tổ uyên ương từ mấy tháng qua lạnh tàn hương lửa.
2/ Ớt nào là ớt chẳng cay, gái nào là gái chẳng hay ghen chồng. Nhưng em muốn giữ thể diện cho người chồng mới lạc nẻo hoang đàng. Nên em không hề cản đầu xe, bồng con tìm anh trước cửa vũ trường, hay trong xóm yên hoa, trái lại em vẫn nói tốt cho mình, vẫn gởi thơ về quê mẹ khen mình là người chồng lý tưởng, yêu em như thời mới cưới dẫu lòng em đang tan nát vì mối hờn ghen.
3/ Ghen, ghen cũng là một bí quyết để chồng thêm âu yếm nuông chiều, hay xô đẩy chồng vào cạm bẫy. Nếu ghen theo thường tình nhi nữ nào khác thả chim về rừng cũ. Khi tiếng hót của chim nhân tình véo von thảnh thót hơn tiếng ghen hờn đay nghiến nên em muốn ghen ngầm trong câm lặng, mặc dù em biết sự ghen ngầm khác nào một cuộc chiến tranh lạnh, đang che đậy một trận giặc hờn ghen kín đáo đang bốc cháy trong lòng.
RU CON
Ầu ơ … gió đưa bụi chuối sau hè
Anh mê vợ bé ầu ơ … bỏ bè con thơ.
VỌNG CỔ
5/ Em hay thường ru con với câu hát ấy như để trách hờn anh, nhưng có một chiều mưa khi em vừa hát nửa câu gió đưa bụi chuối sau hè. Thì anh từ trong bóng tối hiện về. Sợ anh nghe em không hát nữa, liền chạy ra ngỏ hẻm dìu anh vào lúc anh đang say túy lúy. Sau khi cởi giày thay áo, em ngồi bên giường tim đập theo từng hơi thở đứt nuối của anh mà đợi chờ anh tỉnh lại để khuyên nhủ anh đừng sa chân vào cạm bẫy đô thành.
6/ Sau khi anh tỉnh cơn say, em nằm trên cánh tay chồng, em thỏ thẻ cười duyên như lúc mới động phòng. Chiếu chăn lạnh ngắt ngày qua nay đã bừng nóng với phấn hương ân ái. Khi thấy chồng em hôn say sưa mớ tóc rối vừa chải lại khiến em mừng rỡ ngỡ được chồng yêu khi hồi mới cưới nên em khẽ khuyên anh rằng: “mình à, mình đừng đi đêm nữa nhé, ở nhà hiu quạnh một mình em, gia đình sum họp đoàn viên, khác nào điện ngọc cảnh tiên thiên đàng”.
Sau ba tháng ghen ngầm chồng em đã đổi tánh nên dần dần xa lánh cuộc truy hoan, đầu tháng vừa qua chồng em tặng em chiếc áo dưỡng thai màu trắng, rồi mỗi chiều thứ bảy anh dìu vợ dắt con dạo vườn bách thảo. Hết chụp hình chung bên cạnh hồ sen, liền bước theo lối cỏ vườn hoa, khi em bước đi đứa con trong bào thai vừa mái đập thì nhịp tim em rung lên niềm xao xuyến sau ba tháng ghen ngầm.
Đêm nay trăng sáng trời trong, lấy hình mới chụp vợ chồng cùng xem. Từ đây em hết hờn ghen khi nhìn thấy ảnh em bên cạnh chồng./