BAO GIỜ EM QUÊN
Nhạc: Duy Khánh – Vọng cổ: Viễn Châu
Nhạc Hỏi em rằng em ở ngoài ấy ra sao
Má xưa còn thắm còn thắm hoa đào
Hay là ngày xưa chung bóng
Đưa người đẹp ấy sang sông.
Vọng cổ câu 1
Anh hỏi em đất thần kinh có người em sầu mộng, mắt còn xanh môi vẫn thắm hoa ..... đào . Bến Hương Giang trở gió tự hôm nào . Tóc buông lơi trộn pha màu suối biếc, nụ cười nhuộm thắm trăng sao.
Và nơi bến Kim luông còn vẳng tiếng hát tự hôm nào .
Hay là trong đêm vắng phòng không hồn bướm bay về trong mưa khuya nắng sớm .
Vọng cổ câu 2
Bến Hương Giang đò xưa còn cặp bến hay đã sang ngang khi tắt nắng ven đồi. Sương khói chiều rơi ủ dột bốn phương trời. Lá vẫn rơi và mộng đời vẫn thắm hay chắc đâu chỉ còn hình bóng cố nhân.
Lạnh vào thu gieo nhung nhớ triền miên, mưa xứ Huế như nỗi như nỗi buồn xa vắng.
Ai ơi đừng nhắc nữa người em sầu mộng nhớ cho sầu rồi cũng hi vọng để mà đau.
Thơ
Hơn một lần thu lạnh Huế Đô
Bao lần lá chết rụng khoang đò
Hương Giang trầm lặng màu nhung nhớ
Cổ tháp còn in bóng nguyệt mờ.
Ngâm, Tao đàn
Thuyền ai lắp lánh hoa đèn
Người đi xây mộng tình duyên hải hồ
Nhớ nhung qua mấy câu hò
Heo may còn lạnh con đò cố nhân .
Vọng cổ câu 5
Em ơi, ở nơi nào bốn mùa nắng gió em có gì ai mà nhớ mãi chuyện ban... đầu. Nhớ cánh hoa xưa rơi rụng xuống chân cầu. Nhớ đò xưa đưa chúng mình qua bến, nẻo sông dài lắp lánh rụng ngàn sao.
Nhớ kinh đô lành lạnh gió vào thu nhớ cổ tháp chưa phai màu rêu biếc.
Em ở đây có bao giờ quên được tấm tình yêu tha thiết buổi ban đầu.
Nhạc
Mai đây đường ra xứ Huế.
Cùng em thắp sáng hoa đèn.
Buồn chi chuyện tình đôi lứa .
Xin đừng bao giờ em quên .
Vọng cổ câu 6
Anh chẳng quên đâu những mùa thu lạnh trên đò ngang sáng ánh trăng nguyền.
Một lá khô rơi báo hiệu một lần thu
Anh gởi gắm muôn vạn lời thương nhớ
Thu sang cho trắng mong chờ
Tình ta đẹp lắm bao giờ em quên.